Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Lê Trần Diễm, công tác tại Phòng Khách hàng Doanh nghiệp - Vietcombank Nam Sài Gòn.
Ngày 1/4/2021, Ngân hàng TMCP Ngoại Thương Việt Nam (Vietcombank) tròn 58 tuổi. Tôi vẫn còn ấn tượng cách đây đúng 8 năm, khi tôi còn là cô tân cử nhân mới tốt nghiệp Trường đại học Ngân hàng không lâu, tôi đã rất ngưỡng mộ trước hình ảnh Ngân hàng Vietcombank tròn 50 tuổi.
Ước mơ trở thành một cán bộ ngân hàng đã theo tôi dường như từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường phổ thông cho đến khi học đại học.
Nhưng quả thực, chưa bao giờ tôi dám nghĩ đến việc sẽ trở thành một cán bộ của Ngân hàng Vietcombank, một cái tên mà có lẽ hơi “xa xỉ” đối với bản thân tôi lúc bấy giờ. Nhất là tại thời điểm tôi ra trường lại là lúc nhân sự ngành Ngân hàng đang bão hòa và rất hạn chế tuyển dụng.
Thế mà, ngoảnh lại gần 8 năm qua, cuộc đời tôi đã trải qua một hành trình ngỡ như là giấc mơ. Đã gần 8 năm rồi tôi vinh dự được đứng trong hàng ngũ của hơn 280 cán bộ công nhân viên Vietcombank tại Chi Nhánh Nam Sài Gòn và hơn 20.000 cán bộ công nhân viên của hệ thống Vietcombank trên sắp cả nước.
Cái tên Vietcombank giờ đây đối với tôi lại trở nên thân thương và gần gũi vô cùng. Hành trình 8 năm có thể không quá dài nhưng may mắn thay, nó đã diễn ra trong thời tuổi xuân đẹp nhất của tôi.
Dù đôi lúc là chông gai, là vất vả nhưng tôi đã nhận được quá nhiều hơn là mất. Như một thanh sắt thô sơ được mài dũa trong lửa hồng, tôi cảm nhận mình lớn lên mỗi ngày tại nơi đây, để mỗi ngày qua đi, tôi càng tự tin hơn, bản lĩnh hơn, chủ động hơn với mọi mơ ước, khát vọng của đời mình.
Tám năm - một hành trình đầy hoa, cũng có nước mắt nhưng nước mắt lại làm những đóa hoa thêm rực rỡ.
Không dưới đôi lần, tôi được các khách hàng là các cô, các chị... đến giao dịch hỏi rằng chắc tôi có người thân tại Vietcombank mới có thể xin vào làm được phải không?.
Tôi khẽ mỉm cười đáp: “Con không có ai quen ở đây cả cô ạ”, “Con tự thi tuyển vào đấy cô ạ”- ánh mắt không dấu nổi niềm tự hào.
Vietcombank đã đón nhận tôi vào thời điểm tôi gần như mất đi niềm tin nhất vào chính mình và hoài nghi với ước mơ trở thành một cán bộ ngân hàng ngày nào của tôi. Không hề soi xét về xuất thân gia đình thuần nông của tôi, kể từ khi bước chân vào Vietcombank Nam Sài Gòn, tôi đã được các anh chị lãnh đạo, các bạn đồng nghiệp đối đãi nhiệt thành và cởi mở như bao nhiêu người khác.
Bạn không biết rằng điều đó có giá trị như thế nào đối với tôi đâu, nó như liều thuốc khiến tôi vượt qua mọi mặc cảm, tự ti theo tôi trong nhiều năm tháng, để những sức mạnh tiềm tàng ẩn sâu trong mỗi con người sẽ như chiếc lò xo được giải phóng và vượt qua mọi giới hạn.
Tại Vietcombank Nam Sài Gòn, tôi không chỉ có cơ hội tôi luyện, được làm công việc tôi yêu thích, được đóng góp sức mình trong một môi trường dân chủ, công bằng... mà tôi còn có nhiều cơ hội để làm những việc mà tôi từng nghĩ mình không bao giờ làm được: Lần đầu tiên tôi được tham gia một cuộc thi liên quan đến sắc đẹp, tôi được thử sức với vai trò của một MC, tôi được làm biên kịch cho một số vở diễn, hay thậm chí là cả biên đạo múa...
Tôi đã trải qua những ngày tháng với đầy đủ cung bậc cảm xúc của người làm nghề. Nhớ ngày nào còn là cô giao dịch viên tại quầy, có lần tôi bị cô chú khách hàng mắng đến mức sau đó, tôi phải chạy vào phía trong khóc rấm rức không thôi.
Tôi nhớ chị khách hàng người nước ngoài thi thoảng mới ghé ngân hàng nhưng không quên qua quầy của tôi để đề nghị được ôm tôi một cái bày tỏ lòng cảm ơn. Tôi nhớ có anh khách hàng vẫn dúi vào tay chúng tôi những ly cà phê mỗi khi đến, hay có cô ngồi tâm sự với chúng tôi những câu chuyện về gia đình, về cuộc sống, hoặc tặng cho chúng tôi những tập thơ mà cô mới xuất bản...
Giờ đây, tôi lại được thử sức với vai trò là một cán bộ thẩm định tín dụng thỏa theo nguyện vọng cá nhân, được làm việc tại một trong những Phòng ban chủ chốt và dẫn đầu trong hoạt động kinh doanh của Chi Nhánh.
Dù công việc của một cán bộ tín dụng phải rong ruổi trên mọi cung đường, dù phải đi công tác sớm tối, dù có những lúc phải dậy từ 3h sáng để hoàn thành hồ sơ cho kịp deadline giải ngân, dù có nhiều đêm phải ở lại một mình làm thêm đến 9-10 giờ tối, dù có những lúc thở dài trước đống hồ sơ, báo cáo, công văn... chất cao như núi... Thế nhưng, chỉ cần nhận được một nụ cười hài lòng, cái bắt tay hợp tác đầy tin tưởng của khách hàng, chỉ cần biết đồng vốn ngân hàng đã về tay với doanh nghiệp... là mọi mệt nhọc dường như lại tan biến một cách thần kỳ.
Hành trình 8 năm đồng hành, Vietcombank đã cho tôi những sức mạnh vô hình lẫn hữu hình. Đó là một mức thu nhập ổn định; một căn nhà mơ ước đầu tiên trong đời; một cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy hơn... và đặc biệt đó là một gia đình với những anh chị lãnh đạo tâm huyết; những người đồng nghiệp chân thành và gắn bó.
Để mỗi ngày, khi được khoác trên mình bộ đồng phục có logo của Vietcombank, được thắt lên cổ áo chiếc khăn màu xanh truyền thống, được cài trên ngực áo chiếc biểu trưng hình trái tim cách điệu, lòng tôi lại dâng lên niềm tự hào và vinh dự lớn lao.
Hơn hết, Vietcombank đã cho tôi sống một tuổi xuân đầy cống hiến và thổi bùng trong tôi ngọn lửa khát vọng được đem đến cho đời, cho người một cuộc sống tốt đẹp hơn, hiện đại hơn, văn minh hơn.
Người ta vẫn thường nói 60 năm cuộc đời. Với Vietcombank cũng đã đi qua gần một vòng quay ấy, với biết bao những thăng trầm, biết bao cống hiến của lớp lớp thế hệ đàn anh, đàn chị đi trước.
Và khi là một mảnh ghép nhỏ trong đại gia đình Vietcombank, chứng kiến những đổi thay không ngừng nghỉ của Vietcombank trong quãng thời gian qua, chứng kiến những con người Vietcombank vẫn nổ lực làm việc ngày đêm, không ngủ quên trên vinh quang và chiến thắng... tôi đặt trọn niềm tin rằng Vietcombank sẽ còn vững vàng trải qua nhiều vòng quay 60 năm nữa, để chinh phục thêm nhiều đỉnh cao mới, để cùng các ngân hàng bạn đóng góp cho sự phồn vinh của đất nước và đem hạnh phúc thực, giá trị thực đến mỗi khách hàng.
Đến với Vietcombank có thể là cơ duyên, giờ đây tôi chỉ biết nói cảm ơn cuộc đời, cảm ơn Vietcombank vì đã cho tôi quãng thời gian thanh xuân đầy sôi nổi và tươi đẹp như thế. Cảm ơn thật nhiều - người anh 58 tuổi của tôi!.
LÊ TRẦN DIỄM
Theo Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ