Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Mai Thị Kim Ngân, công tác tại Ngân hàng TMCP Sài Gòn (SCB) chi nhánh Cai Lậy.
Đó là câu chuyện của bản thân tôi, vì đến giai đoạn hiện tại tôi vẫn chưa tìm ra câu trả lời: người chọn nghề hay nghề chọn người?
Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo, lúc bắt đầu biết ước mơ là gì tôi đã vẽ lên trong đầu mình vô số những bức tranh về những ngành nghề khác nhau. Nhưng chưa một lần tôi nghĩ mình sẽ làm banker. Thế đấy, cuộc sống vẫn diễn ra theo quỹ đạo mà nó vốn có. Và điều gì đến cuối cùng cũng sẽ đến. Hiện tại, tôi đang là một nhân viên tư vấn tài chính cá nhân tại ngân hàng SCB. Lạ lắm phải không?
27 tuổi với 7 lần đổi việc, quá trình tôi đến với nghề là cả một đoạn đường dài với nhiều khúc quanh. Mà mỗi ngã rẽ đó chính là những lần đổi việc với nhiều sự đấu tranh trong tư tưởng. Kể ra thì dài thật, ước mơ đầu đời là muốn học quản trị kinh doanh, thế mà lại bấm bụng đi thi ngành kế toán. Do thời đó nhà tôi còn khó khăn lắm. Mẹ nghe mấy cô trong xóm nói học kế toán là ít tốn học phí, còn tôi lúc ấy như chú chim nhỏ còn non, quanh đi quẩn lại trong lồng son nên không có quyết liệt với ước mơ của chính mình.
Tốt nghiệp ra trường, tôi may mắn được nhận vào làm kế toán trong một công ty. Nhưng chưa tròn 1 tháng, tôi lại quyết định đổi việc. Tôi hóa thân thành nhân viên tiếp thị nước trái cây trong siêu thị, một công việc chẳng liên quan gì đến ngành mà mình theo học. Vì đơn giản lúc đó tôi nghĩ, muốn gắn bó với một nghề, được phát triển và vươn xa hơn trong nghề thì mình phải yêu thích nó. Phải làm sao để mỗi ngày đi làm nhưng không hề có cảm giác đi làm, được hết mình với điều mình thích mà còn được chính điều mình thích trả lương cho mình.
Nhưng cũng không bao lâu, vì thu nhập quá ít, mong muốn có một mức lương ổn định hơn tôi lại quyết định đổi việc. Lần này bằng sự nổ lực của mình tôi đã thi đậu vào giao dịch viên của một trong bốn ngân hàng Big 4. Người thân, bạn bè chưa kịp chúc mừng thì tôi lại quyết định rẽ sang một hướng khác. Bởi vì trải qua 1 tuần làm việc thực tế, được cọ sát với nghề nên tôi cảm nhận được bản thân mình không thích hợp để giữ tiền. Thế là thay vì chuyển sang bộ phận khác tôi lại quyết định nghỉ việc do những định hướng sai lầm và quyết định vội vàng. Lần đó tôi nghĩ tôi thật sự không thích ngành ngân hàng, môi trường rất tốt nhưng đó không phải môi trường mà tôi lựa chọn. Đúng là tuổi trẻ, nhiệt huyết quá thành ra sốc nổi. Nhưng tôi chưa bao giờ hối hận vì quyết định này của mình. Vì không có quyết định sai thì làm sao có quyết định đúng. Mỗi lần thất bại là lại thêm một bước tiến tới thành công.
Và như thế, tôi bắt đầu trải qua những lần đổi việc để trả lời cho câu hỏi tôi thích nghề gì? Từ nhân viên bảo hiểm qua thư ký rồi đến kế toán bán hàng ở FPT Shop. Gần đây nhất là nhân viên nghiệp vụ khâu kiểm tra chứng từ cho một công ty nước ngoài. Đến đây, tôi vẫn chưa tìm ra được câu trả lời cho câu hỏi trên. Nhiệt huyết ban đầu đã không còn nữa. Lúc này tôi chỉ mong muốn có một công việc gần nhà, lương kha khá để cuộc sống đỡ chật vật hơn. Tôi không còn muốn tìm kím câu trả lời cho câu hỏi mà tôi đã tự hỏi mình trong suốt 5 năm qua. May mắn lại đến với tôi một lần nữa, chính lúc này tôi lại hay tin Ngân hàng TMCP Sài Gòn gần nhà đang tuyển nhân viên. Nắm được cơ hội, tôi bắt đầu văn ôn võ luyện cho những kỳ thi và lần phỏng vấn. Thế là thành công đã đến cho những cố gắng và nỗ lực không ngừng. Tôi lại có duyên với ngành ngân hàng thêm lần nữa.
Cô gái trở lại ngân hàng sau 5 năm giờ đây đã khác. Tôi ý thức được việc mình cần làm, trách nhiệm mình phải hoàn thành và nỗ lực rất nhiều lần so với trước. Vì giờ đây tôi đi làm không phải cho mơ ước của tôi, mà cho ngôi nhà nhỏ đã nuôi tôi khôn lớn. Cứ thế từng ngày trôi qua, trải nghiệm bản thân ở vị trí nhân viên tư vấn, tôi được gặp gỡ và tiếp xúc với rất nhiều người. Mỗi người mang trong mình 1 nguồn năng lượng khác nhau. Và tôi như được thắp lên ngọn lửa đam mê từ những nguồn năng lượng ấy. Đối với tôi bây giờ, mỗi ngày đi làm là mỗi ngày vui. Những khi tư vấn cho khách hàng được một giải pháp tài chính tốt, rồi nhìn thấy nụ cười hài lòng của họ, tôi vui như hoa nở trong tim. Tôi chợt nhận ra việc mình thích làm nhưng không giỏi chưa chắc đã thành công. Nhưng việc mà mình giỏi thì chỉ cần thêm sự nỗ lực và kiên trì chắc chắn sẽ vươn xa.
Đến với ngôi nhà chung SCB, tôi lại có cảm giác như thời còn đi học. Ở đây, đồng nghiệp thân thiện như bạn bè. Ở đây còn có những người anh, người chị mà tôi coi như những người thầy đã cho tôi những kiến thức và kinh nghiệm quý báu trong cuộc sống. Ngân hàng của tôi còn có những lớp học nâng cao kiến thức và kỹ năng, giúp tôi hoàn thiện bản thân hơn từng ngày. Còn có những sân chơi, những hoạt động vô cùng bổ ích cho tôi tự do phát huy tính sáng tạo và sở thích của mình. Tôi không còn cảm giác sợ đi làm như ngày trước. Mỗi ngày đến ngân hàng, tôi mang tâm thế vô cùng hạnh phúc vì nơi đây tôi được sống với đam mê.
Nhâm nhi một tách trà và tôi bắt đầu suy ngẫm, đây có phải công việc mình tìm kiếm trong suốt 5 năm qua. Tôi cười phì một cái nhẹ người, cuối cùng tôi cũng trả lời được câu hỏi cho chính bản thân mình ở tuổi 27. Tôi tin sẽ có rất nhiều bạn giống tôi hồi ấy, cứ mãi đi tìm công việc mình thích nhưng chưa bao giờ nghiêm túc suy nghĩ là bản thân mình mong muốn điều gì. Những lúc như thế hãy sống chậm lại, cảm nhận điểm mạnh của bản thân và tìm một môi trường tốt để phát huy. Sau đó, hãy cố gắng làm việc hết mình, hãy đặt thành ý của mình vào công việc, rồi dần dần bạn sẽ tìm thấy niềm đam mê với công việc đó.
MAI THỊ KIM NGÂN
Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ