Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Nguyễn Thị Tuyền, Team Hưng yên 2 - PTF Hưng yên, Công ty tài chính Bưu Điện (PTF).
Tối nay, một buổi tối cuối mùa xuân, khi làn sương đêm lành lạnh làm lòng tôi thấy bâng khuâng thật lạ. Tôi bỗng suy nghĩ đến cuộc sống, công việc của mình trong suốt những năm tháng đã qua. Một cô giáo dạy mĩ thuật hay một nhân viên tài chính ngân hàng? – Tôi mỉm cười và tự đặt câu hỏi cho mình như thế!...
Tôi là một giáo viên dạy mĩ thuật tại một trường trung học nghèo nhất huyện. Nơi đó, người dân còn nghèo khó, cuộc sống lam lũ, dãi nắng dầm mưa.
Con đường đến trường ngày nào cũng vậy, băng qua những cánh đồng thẳng cánh cò bay. Nhưng nơi đó cũng bình yên, thơ mộng lắm với những chiều vàng thơm ngát bên cánh đồng lúa chín, hay màu xanh mướt khi những bông lúa đang độ xuân thì.
Cuộc sống của tôi sẽ chẳng có gì, cứ thế lặp đi lặp lại: Đến trường dạy học, về nhà cơm nước, soạn bài. Nếu không tình cờ được đứa em họ kể về công việc mà em ấy đang làm. Đó là công việc tài chính ngân hàng. Tôi bắt đầu biết đến cũng như có những bước chập chững vào nghề tài chính ngân hàng từ đó. Và tôi gọi đó là “Cơ duyên”!
Thấm thoắt tôi đã làm công việc của một nhân viên tài chính ngân hàng được hai năm. Hai năm không phải là dài nhưng nó đủ để làm thay đổi những bước đi trong sự nghiệp của tôi. Tôi đã sống năng động hơn, tích cực hơn, có khả năng giao tiếp tốt hơn.
Tôi cũng có những khách hàng thân thiết, những kỷ niệm chẳng thể nào quên trong cuộc đời mình với những vị khách hàng đặc biệt ấy. Trong số đó chị Q là vị khách khiến suy nghĩ của tôi thay đổi, khiến tôi yêu công việc của mình hơn bao giờ hết.
Trước khi gặp chị Q, tôi có suy nghĩ rất đơn giản là mình làm công việc này vì thu nhập của bản thân và gia đình. Khách hàng cần tiền, có nhu cầu vay thì mình làm hồ sơ giúp khách. Khách hàng được giải ngân thì khách hàng vui vì giải quyết được vấn đề của bản thân, còn mình thì có thêm tiền “bonus”.
Rồi một ngày mùa hạ năm 2019. Tôi nhận được một cuộc gọi từ số lạ của một người phụ nữ lạ. Sau một hồi trò chuyện tư vấn tìm hiểu về chị. Tôi được biết, chị là người cùng xã tôi, ngay làng bên.
Chị đang làm công nhân cho một công ty sản xuất cơ khí cách nhà 15km. Công việc rất vất vả, chị làm ca 12 tiếng một ngày, lại nuôi hai con ăn học. Chị đang gặp rất nhiều khó khăn khi chồng chị chỉ ở nhà chăn nuôi trang trại, mà trang trại hai năm liên tiếp thất bại. Nuôi gà, nuôi vịt thì dịch cúm chết hết, nuôi lợn thì dịch lợn tai xanh bùng phát. Anh chị cùng một lúc buộc phải tiêu hủy hết đàn lợn hơn 100 con chuẩn bị được xuất chuồng. Toàn bộ số tiền đầu tư trang trại đều do anh chị vay mượn lãi cao. Tiền giống ban đầu chưa trả, tiền cám nuôi ăn từng ngày suốt mấy tháng trời cũng chưa trả… Tất cả cộng dồn khiến anh chị rơi vào nợ lần chồng chất.
Nghe chị kể mà tôi thấy xót xa, thương anh chị quá! Thật may là anh chị đã tham gia bảo hiểm nhân thọ được hai năm, mà bên công ty tài chính của tôi lại có gói vay qua bảo hiểm nhân thọ với lãi suất thấp. Tôi nhanh chóng hoàn thiện hồ sơ cho chị và chỉ sau hai ngày chị được giải ngân năm mươi triệu.
Tôi đưa chị đi nhận tiền, cầm số tiền đó trong tay chị rơm rớm nước mắt, chị nắm chặt lấy tay tôi nói: “Chị cảm ơn em nhiều lắm, số tiền này chị dùng để trả nợ cho người ta không thì lãi mẹ, đẻ lãi con. Chị bán nhà đi cũng không biết bao giờ trả hết. Hàng tháng chị lĩnh lương sẽ trả góp bên em mỗi tháng một vài triệu sau hai năm là hết cả gốc và lãi. Nghĩ đến đó mà chị nhẹ hết cả người. Chị thật may mắn vì gặp được em. Em hãy làm công việc này thật lâu để giúp được nhiều người em nhé!”.
Nói xong chị mỉm cười, ánh mắt ánh lên những tia hi vọng cho chặng đường phía trước. Tôi nhìn thấy điều đó trong ánh mắt của chị. Và sau ngày đó, tôi trở thành một người bạn của chị, thi thoảng chị lại nhắn tin kể chuyện về công việc, gia đình của chị.
Mới đây, ngay hôm qua thôi, chị gọi điện báo tin vui: “Năm nay nhà chị bán được đàn lợn giá cao em ơi!”. Tôi thấy thật mừng cho chị.
Những lời nói của chị ngày ấy, mặc dù đã khá lâu nhưng tôi vẫn nhớ như in trong tâm trí mình. Những lời đó giúp tôi thêm yêu công việc của mình, giúp tôi có thêm động lực để cố gắng làm thật tốt công việc của mình hơn nữa.
Tôi tự hứa sẽ luôn là một nhân viên tài chính ngân hàng trung thực, tư vấn đúng lãi suất từng gói vay, chọn giải pháp tối ưu nhất cho các khách hàng. Để khách hàng tin tưởng tuyệt đối, có nghĩa vụ, trách nhiệm trả góp đầy đủ. Góp phần giúp công ty duy trì ổn định và phát triển bền vững. Và tôi thấy thật tự hào khi mình là một nhân viên tài chính ngân hàng chân chính!
NGUYỄN THỊ TUYỀN
Theo Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ