Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Nga Phạm.
Gửi những cô gái dành cả thanh xuân gắn bó với ngân hàng!
Các bạn đã gắn bó với nghề được bao lâu rồi? Còn tôi đã gắn bó với nghề được 5 năm rồi, khoảng thời gian không quá dài cũng không phải quá ngắn, 5 năm qua là cả thanh xuân của tôi từ cô gái 18 tuổi mộng mơ thấm thoát đã 25 tuổi rồi đã trưởng thành hơn rất nhiều.
Bạn có tin vào chữ duyên không? Tôi thì tôi tin vào nó đấy. Tôi tin trên trời có một thứ gọi là chữ duyên. Cái duyên nó mang mọi người đến gần nhau hơn. Nhờ vào cái duyên mà người ta gặp nhau, trở thành bạn bè đồng nghiệp, bạn thân, tri kỷ. Và tôi gắn bó với Ngân hàng cũng là một cái duyên.
Ngày đó, tôi vừa tốt nghiệp cấp 3, đang nộp hồ sơ vào các trường đại học và cũng nộp hồ sơ xin vào một Ngân hàng. Thật ra, tôi không hề nghĩ tới mình sẽ vào làm Ngân hàng nhưng bố mẹ tôi bảo tôi nộp hồ sơ, vậy là tôi nghe theo bố mẹ. Ngày mà tôi nhập học đang cầm hồ sơ trên tay chuẩn bị nộp hồ sơ đóng học phí thì tôi nhận được cuộc điện thoại thông báo mình được nhận vào làm. Lúc này, tay tôi run bần bật nhìn vào bộ hồ sơ trong tay, từ lúc này tôi phải đưa ra lựa chọn cho mình, cho con đường mà mình sẽ đi sau này học hay làm và rồi tôi quyết định đi làm.
Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu tiên đi làm, nói thật trông rất quê vì mới ra thành phố mà, vừa gầy vừa đen nữa chứ. Mọi thứ ở thành phố đều xa lạ đối với tôi, đây cũng là lần đầu tiên tôi rời xa sự chăm sóc, che chở, bao bọc của bố mẹ, mọi thứ đều không dễ dàng gì. Môi trường làm việc đã rèn luyện cho tôi nhiều đức tính cần có của một nhân viên ngân hàng. Đây là nơi đầu tiên dạy tôi biết thế nào là giá trị của đồng tiền, dạy tôi phải trưởng thành như thế nào, dạy tôi cách ứng xử đúng mực, cẩn trọng, tỉ mỉ, trung thực giống như câu nói mọi người hay đùa là làm dâu trăm họ. Trong suốt 5 năm vừa học vừa làm, đó là khoảng thời gian mà tôi trải qua bao thăng trầm, biết được cuộc sống xa gia đình nó là thế nào, hiểu được nỗi vất vả của bố mẹ nuôi nấng trong suốt 18 năm. Dù đi làm từ sớm nhưng tôi cảm thấy mình rất may mắn được làm việc trong môi trường tốt, được mọi người giúp đỡ, dạy bảo. Ở phòng, tôi là em út nên được các chị chăm sóc, dạy bảo. Mọi người sống rất tình cảm như một gia đình làm tôi bớt đi phần nào nỗi nhớ xa nhà. Những lúc ốm cũng là các chị mua cháo, mua thuốc cho, rồi có những đợt sút cân lúc nào cũng nhắc tôi chịu khó ăn nhiều vô. Các chị dạy tôi rất nhiều thứ, truyền đạt cho tôi những kinh nghiệm. Công việc áp lực nhưng chúng tôi luôn đồng hành cùng nhau, chia sẻ giúp đỡ nhau hoàn thành tốt công việc.
Hiện tại, tôi đã chuyển công tác được một tháng rồi, cảm giác nghẹn ngào vẫn còn nguyên trong tôi. Cảm ơn các chị những người mà em yêu quý, sẽ không bao giờ em quên bởi đây là nơi bắt đầu, là nơi em trưởng thành. Dù đi đâu, làm ở đâu chúng ta mãi mãi vẫn nhớ đến nhau, đến những năm tháng cùng nhau biết bao kỷ niệm vui có, buồn có. Duyên đã đưa em đến với Ngân hàng, gặp được các chị là điều em luôn cảm thấy mình may mắn, em cảm thấy rất vui vì được là đồng nghiệp, là em của các chị.
Môi trường ngân hàng là nơi lý tưởng để rèn luyện, là nơi cạnh tranh, là nơi bạn có thể phát triển nhưng cũng là nơi dành cho những người có đam mê nghề nghiệp thực sự và có lòng chân thành, nhẫn nại. Điều này rõ hơn hết trong nghề nghiệp có nhiều thử thách và cám dỗ như nghề ngân hàng. Đôi khi chỉ vì một phút tặc lưỡi trước ma lực đồng tiền ngày nào cũng bày ra trước mắt, có thể làm tiêu tan sự phấn đấu và cả thanh danh trong suốt nhiều năm trời.
Chúc cho tất cả mọi người đang công tác tại Ngân hàng sức khỏe và thành công!
NGA PHẠM
Theo Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ