Bài thơ dự thi "Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Nguyễn Thị Thanh Nhàn công tác tại Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV) Chi nhánh Vạn Phúc, Hà Nội.
Đó là những câu hỏi ngây ngô không kém phần trăn trở mà người con dành cho mẹ của mình mỗi khi thấy mẹ về tối hay phải vất vả lo toan công việc và cuộc sống gia đình.
Bài thơ tôi viết dưới đây không phải là hoàn cảnh của tôi mà đó là cảm hứng cũng như sự thấu hiểu về nỗi vất vả của những người trên cương vị giao dịch viên, và lòng cảm mến của tôi dành cho họ.
Tôi xin gửi tặng bài thơ này cho những người bạn, người chị và những người đồng nghiệp của tôi cùng rất nhiều những người phụ nữ làm ngân hàng trên khắp đất nước Việt Nam, hy vọng rằng họ sẽ luôn mạnh mẽ và hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
Rất mong nhận được sự đồng cảm và yêu mến của bạn đọc với những dòng thơ dưới đây...
Mẹ ơi! sao mẹ làm ngân hàng?
Con thấy mẹ luôn tất tả sớm tối
Năm giờ sáng mẹ dậy sớm xếp gối
Ngồi cuối giường vắt sữa cho em Bin
Con thương mẹ những hôm đi chợ sớm
Lo cơm nước cho cả nhà mình đây
Rồi thay ngay quần tây áo trắng
Để đi nhanh cho kịp giờ làm
Con luôn ước được mẹ đưa mẹ đón
Như bạn Na, bạn Bống lớp con
Được mẹ mua quả bóng to tròn
Và lon ton đi phía sau mẹ dắt
Mẹ ơi! sao mẹ làm ngân hàng?
Về đến nhà khi trời đã tắt nắng
Giọt mồ hôi lăn trên má mặn đắng
Tối im ắng ba đợi trước hiên nhà
Con ôm bà cùng em Bin ngủ trước
Lòng thầm ước bên cạnh là mẹ yêu
Con thấy mẹ của con thật siêu
Luôn kiêu hãnh như đóa hoa trước gió
Không ngại khó những công việc được giao
Chỉ tiêu cao mẹ không hề than vãn
Và cáng đáng việc nước lẫn việc nhà
Mẹ ơi sao mẹ làm ngân hàng?
Vì chỗ đứng trong xã hội phải không?
Để chẳng thể nào thua kém chồng
Và em Bin có thêm dăm hộp sữa
Dù thêm trăm ngàn áp lực nữa
Mẹ vẫn muốn làm một cô Banker
Dẫu có mệt không thờ ơ với khách
Tay lách tách gõ bàn phím cơ quan
Có nhiều hôm cùng với nỗi lo toan
Vì chủ quan nên mẹ chưa khớp quỹ
Mẹ trăn trở cùng muôn vàn suy nghĩ
Con thấy mẹ áp lực quá mẹ ơi!
Nhưng hôm sau lại thấy mẹ cười tươi
Vì sếp khen mẹ không hết lời
Những cống hiến âm thầm mà lặng lẽ
Có những khi mẹ ôm con khe khẽ
Và nói hết nỗi lòng này với con
Vì mẹ làm mẹ vẫn chưa tròn
Để cho con phải đợi chờ mong ngóng
Mẹ ơi! sao mẹ làm ngân hàng?
Vì phúc lợi cao có phải không?
Đồng nghiệp tình cảm luôn thắm nồng
Ước mơ hồng mãi cháy bỏng rực rỡ
Bởi vậy nên mẹ yêu làm sao nỡ
Xa bạn bè và đồng nghiệp thân thương
Từng cùng nhau trực quyết toán phi thường
Và kiê n cường đi qua những ngày bão
Cùng nhau những cuối năm cân não
Với một núi chứng từ chất cao
Nhưng mẹ yêu vẫn luôn tự hào
Bên cương vị mà mình được giao phó
Vẫn còn đó những tình cảm sánh đôi
Con mong mẹ nở nụ cười trên môi
Và không bị nhức lưng mỗi buổi tối
Không ấm ức khi bị khách la lối
Luôn bình tĩnh với nhiệm vụ được giao
Đến hôm nay con mới hiểu vì sao
Những thắc mắc trong lòng được giải tỏa
Mẹ vất vả vì con vì cả nhà
Bởi cơm áo gạo tiền sao nặng quá
Đến bao giờ mới bớt nỗi lo toan
Con mong mẹ hãy mỉm cười hân hoan
K-P-I sẽ giảm thiểu một chút
Để dành ra được thật nhiều phút
Bên con và em Bin... mẹ ơi!
NGUYỄN THỊ THANH NHÀN
Theo Tạp chí Thị trường Tài chính Tiền tệ