Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Đặng Cẩm Nhi, công tác tại Ngân hàng TMCP Đại chúng PVCombank.
Tôi không biết làm thơ, viết truyện cũng không giỏi lắm. Tôi chỉ muốn kể bạn nghe một câu chuyện rất cũ. Câu chuyện về hành trình của một chú sâu non xấu xí vượt qua chính bản thân mình để trờ thành cánh bướm tự do - mạnh mẽ và kiên định.
Nghe ra thì thấy có vẻ lợi hại quá nhỉ! Nhưng có thể bạn quên mất rằng, tôi và bạn, chúng ta đang hoặc đã từng là những chú sâu non yếu ớt và rụt rè ấy. Sự khác biệt duy nhất đó là chúng ta lựa chọn an ổn trong chiếc kén an toàn ấy hay dùng hết sức mình phá vỡ nó để dang rộng đôi cánh đẹp đẽ, khoe sự lộng lẫy trước cuộc sống muôn màu. Phá kén tuy là một quá trình đau đớn nhưng lại là một quá trình tự nhiên tất yếu. Lựa chọn bước ra khỏi vùng an toàn bằng tất cả sự can đảm bạn sẽ nhận ra mọi thứ chỉ mới bắt đầu, con đường phía trước thênh thang đến nhường nào.
Tất nhiên, không ai có thể giúp bạn vượt qua quá trình ấy ngoài chính bản thân bạn, nhưng tin tôi đi! Bạn sẽ không bao giờ đơn độc trừ khi bạn lựa chọn bước một mình. Bởi lẽ trưởng thành là con đường mà chúng ta sánh bước cùng nhau. Đó có thể là gia đình, bạn bè, người bạn yêu, những người thầy, người lãnh đạo của bạn và các đồng nghiệp mà bạn hằng ngày gặp gỡ. Cũng có khi là những người đối xử ác ý với bạn, đối thủ cạnh tranh. Nhưng dù là ai đi chăng nữa thì họ cũng là những người giúp bạn trưởng thành. Là những mảnh ghép khiến cuộc đời bản trở nên hoàn chỉnh.
Liệu bạn có còn nhớ lý do mình chọn theo đuổi nghiệp ngân hàng?
Bạn đã quên chưa giọt nước mắt đầu tiên khi vừa đặt chân vào cánh cửa hào nhoáng ấy?
Và khoảnh khắc bạn chợt nhận ra mình đã trưởng thành không còn là lính mới vừa ra trường?
Nói bạn nghe và hứa đừng cười nhé! Tôi chọn ngân hàng vì ngày còn đi học nhìn mấy chị đẹp đẹp ngày ngày chân giẫm giày cao gót, người mặc đồng phục váy áo tinh tươm, khoác túi hiệu ra ra vào vào cửa lớn ngân hàng tráng lệ. Nhìn mà chỉ ước sau này mình cũng được như thế. Hẳn nhiều bạn có suy nghĩ như tôi mà trót chọn theo nghề ngân hàng đúng không?
Ừ thì! Hào nhoáng là thế, chuyên nghiệp là thế nên tôi vẫn nhớ như in giọt nước mắt đầu tiên rơi xuống là vì giấc mơ tan vỡ rồi. Đằng sau vẻ hào nhoáng là hàng ngàn công việc không tên, chỉ tiêu ngổn ngang làm bạn phát ốm. Chẳng những thế, chị em giao dịch viên thì ngoài việc làm con, làm dâu, làm vợ thì phải kiêm luôn làm dâu trăm họ. Khách hàng nghìn người vạn ý. Không thể làm vừa ý mọi người thì ít nhất cũng có trăm cách để cố gắng vượt qua hay tự an ủi rằng mình ổn mà. Khổ lắm đúng không? Nhưng cuộc sống ấy mà, bạn luôn có một cái giá phải trả. Và những cái khổ ấy là cái giá mà bạn phải trả cho sự trưởng thành. Cái giá để trở thành kiểu người mà bạn từng hâm mộ.
Trưởng thành có khi chỉ là một cái chớp mắt, cũng có khi là cả một đoạn đường dài phải vượt qua.
Tôi kể bạn nghe về nơi đã giúp tôi phá kén trưởng thành nhé!
Thật sự tôi không dám tự tin bảo rằng PVcomBank là môi trường làm việc tốt nhất ngành Ngân hàng. Nhưng tôi khẳng định nơi đây là một vùng trời mà ở đấy bạn có thể thỏa sức phát triển, khám phá những mặt tiềm năng mà bạn chưa từng nghĩ đến. Và bản thân tôi thật sự may mắn vì đã tìm được những người đồng nghiệp, người thầy người lãnh đạo sẵn sàng giúp tôi trưởng thành, mạnh mẽ và tự tin. Để tôi thật sự hiểu được ý nghĩa của “Phá kén”.
Ngày trước, gia đình dành cho tôi tất cả sự tốt đẹp của cuộc sống. Hôm nay, PVcomBank lại dạy tôi cách trở nên xứng đáng với những điều tốt đẹp mà công việc dành tặng. Để tôi nhận ra đằng sau vinh quang là nước mắt, phía sau thành công là những lần thất bại rồi lại tự mình đứng lên. Và muốn tiến xa chỉ có thể là bước chân đồng điệu của cả một tập thể. Thành hay bại chẳng qua là việc bạn đã lựa chọn thế nào vào giây phút gục ngã.
Có những lời tôi đã giữ trong lòng rất lâu chưa có cơ hội nói ra. Rằng tôi thật sự biết ơn thầy tôi cũng là cấp trên hiện tại của tôi vì những bài học mà không trường lớp nào có thể dạy được. Để tôi từ một cô gái trẻ không có phương hướng với tương lai có thể nhận ra mục tiêu mà mình muốn hướng đến. Cảm ơn những người anh em đồng nghiệp đã giúp tôi hiểu sâu sắc giá trị của sự bao dung và sẻ chia. Và cảm ơn ngôi nhà nhỏ mang tên PVcomBank Thốt Nốt nhiều tiếng cười đã giúp tôi khẳng định sự lựa chọn ban đầu xứng đáng đến mức nào.
Dù là thành công hay thất bại, chỉ cần bạn nỗ lực hết sức để mỗi ngày là một ngày mới. Và bạn của hôm nay khác với bạn của hôm qua thì bạn sẽ luôn là người xứng đáng. Là một chú bướm lộng lẫy ở bất cứ nơi đâu mà bạn bay đến.
Bạn cũng kể tôi nghe về hành trình phá kén của bạn nhé!
ĐẶNG CẨM NHI
Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ