Thắng chưa chắc do mạnh, thua chưa chắc do yếu – thất bại của Lưu Bị tại Di Lăng là minh chứng cho điều này

11/06/2025 - 06:09
(Bankviet.com) Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, trận Di Lăng (222) là một trong những trận chiến quyết định thời kỳ Tam Quốc, nơi Lưu Bị của Thục Hán thất bại thảm hại trước Đông Ngô do sự kiêu ngạo và thiếu chuẩn bị.
Tìm trong vốn cổ

Thắng chưa chắc do mạnh, thua chưa chắc do yếu – thất bại của Lưu Bị tại Di Lăng là minh chứng cho điều này

Nguyễn Đăng 10/06/2025 19:30

Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, trận Di Lăng (222) là một trong những trận chiến quyết định thời kỳ Tam Quốc, nơi Lưu Bị của Thục Hán thất bại thảm hại trước Đông Ngô do sự kiêu ngạo và thiếu chuẩn bị.

Thất bại thảm hại

Trận Di Lăng diễn ra vào năm 222, sau khi Quan Công bị Đông Ngô sát hại (220), khiến Lưu Bị – người tự xưng là Hán Trung Vương – vô cùng phẫn nộ và quyết định trả thù. Với lực lượng khoảng 40.000–70.000 quân, Lưu Bị dẫn quân từ Ích Châu tiến xuống phía đông, tấn công Đông Ngô của Tôn Quyền để đòi lại danh dự cho Thục Hán. Tuy nhiên, sự kiêu ngạo và thiếu chuẩn bị của Lưu Bị đã dẫn đến một thất bại nặng nề.

Lưu Bị
Lưu Bị để cảm xúc lấn át và nhận thất bại tại trận Di Lăng

Lưu Bị tự tin vào sức mạnh quân sự của mình và không lắng nghe lời khuyên từ mưu sĩ Gia Cát Lượng, người đề nghị hòa hoãn với Đông Ngô và tập trung củng cố lực lượng. Thay vào đó, Lưu Bị chọn tiến quân trong mùa hè nóng bức, chọn địa hình bất lợi gần sông Trường Giang, và không chuẩn bị kế hoạch chiến đấu dài hạn. Đối mặt với Lục Tốn – một tướng trẻ tuổi của Đông Ngô – Lưu Bị coi thường đối thủ, không ngờ rằng Lục Tốn đã chuẩn bị kỹ lưỡng với chiến thuật “hỏa công”. Sau nhiều ngày giao tranh, khi quân Thục mệt mỏi và đóng trại trong rừng, Lục Tốn ra lệnh phóng hỏa, thiêu rụi hơn 40 trại của Lưu Bị. Quân Thục đại bại, thiệt hại hàng chục ngàn người, buộc Lưu Bị phải rút chạy về Bạch Đế Thành, nơi ông qua đời không lâu sau đó (223) vì bệnh tật và thất vọng.

Sự kiêu ngạo của Lưu Bị – từ việc coi thường đối thủ đến không chấp hành lời khuyên của Gia Cát Lượng – đã biến một cơ hội trả thù thành thảm họa. Thất bại tại Di Lăng không chỉ làm suy yếu Thục Hán mà còn khiến Lưu Bị mất đi uy tín, để lại gánh nặng cho Gia Cát Lượng trong việc khôi phục thế lực sau này.

Sự kiêu ngạo và tác động đến thành công trong kinh doanh

Câu chuyện trận Di Lăng là bài học về hậu quả của sự kiêu ngạo trong kinh doanh, nơi các nhà lãnh đạo thường phải đối mặt với áp lực cạnh tranh và cần giữ tinh thần khiêm tốn để duy trì thành công. Sự kiêu ngạo có thể khiến doanh nghiệp đánh giá sai tình hình, bỏ qua lời khuyên, và dẫn đến thất bại không thể phục hồi.

Trước hết, kiêu ngạo dẫn đến việc xem thường đối thủ. Lưu Bị coi thường Lục Tốn và Đông Ngô; trong kinh doanh, một doanh nghiệp thành công có thể tự mãn và không để ý đến các đối thủ mới nổi. Ví dụ, Kodak từng thống trị ngành nhiếp ảnh nhưng thất bại vì coi thường sự phát triển của máy ảnh số, dẫn đến phá sản vào năm 2012. Sự tự mãn khiến doanh nghiệp bỏ qua mối đe dọa tiềm tàng, giống như cách Lưu Bị không chuẩn bị cho chiến thuật “hỏa công” của Lục Tốn.

Thứ hai, kiêu ngạo làm giảm khả năng lắng nghe lời khuyên. Lưu Bị phớt lờ Gia Cát Lượng, dẫn đến thất bại; trong kinh doanh, một nhà lãnh đạo kiêu ngạo có thể từ chối ý kiến từ đội ngũ hoặc cố vấn, bỏ qua cơ hội cải thiện chiến lược. Ví dụ, một công ty công nghệ có thể thất bại nếu CEO không lắng nghe đội ngũ kỹ thuật về xu hướng mới như trí tuệ nhân tạo, dẫn đến tụt hậu so với đối thủ. Sự kiêu ngạo phá hủy tinh thần hợp tác, làm suy yếu khả năng phản ứng với thay đổi.

Cuối cùng, kiêu ngạo khiến doanh nghiệp thiếu chuẩn bị cho rủi ro. Lưu Bị tiến quân trong mùa hè mà không có kế hoạch dài hạn; trong kinh doanh, một doanh nghiệp tự tin thái quá có thể không xây dựng kế hoạch dự phòng, dễ bị tổn thương khi gặp khủng hoảng. Ví dụ, một công ty không dự trữ tài chính khi thị trường suy thoái sẽ nhanh chóng sụp đổ, tương tự cách quân Thục tan rã dưới “hỏa công” của Lục Tốn.

Khiêm tốn để thành công

Từ thất bại của Lưu Bị tại Di Lăng, các doanh nghiệp có thể áp dụng bài học về sự khiêm tốn để tránh kiêu ngạo và đạt được thành công.

Trước hết, doanh nghiệp cần đánh giá khách quan đối thủ và thị trường. Lưu Bị thất bại vì coi thường Lục Tốn; trong kinh doanh, lãnh đạo nên nghiên cứu kỹ đối thủ và xu hướng để không bị bất ngờ. Ví dụ, một công ty bán lẻ có thể phân tích dữ liệu của đối thủ trực tuyến để điều chỉnh chiến lược, tránh bị mất thị phần, giống như cách Gia Cát Lượng khuyên Lưu Bị nên thận trọng.

Thứ hai, lắng nghe và tôn trọng ý kiến đội ngũ là yếu tố quan trọng. Lưu Bị bỏ qua Gia Cát Lượng, dẫn đến thảm bại; trong kinh doanh, lãnh đạo nên tổ chức các buổi thảo luận để tiếp thu ý kiến từ nhân viên và cố vấn. Ví dụ, một công ty khởi nghiệp có thể nhờ đội ngũ marketing đánh giá chiến dịch trước khi triển khai, đảm bảo tránh sai lầm do tự mãn, tương tự cách Gia Cát Lượng cố gắng bảo vệ Thục Hán.

Cuối cùng, doanh nghiệp cần chuẩn bị kế hoạch dự phòng để đối phó rủi ro. Lưu Bị thiếu kế hoạch dài hạn tại Di Lăng; trong kinh doanh, doanh nghiệp nên xây dựng các kịch bản ứng phó, như dự trữ tiền mặt hoặc đa dạng hóa sản phẩm. Ví dụ, trong đại dịch, các công ty chuyển đổi sang bán hàng trực tuyến đã sống sót nhờ chuẩn bị linh hoạt, khác với cách Lưu Bị không sẵn sàng cho “hỏa công” của Đông Ngô.

Nguyễn Đăng

Theo: Kinh Tế Chứng Khoán