Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Dương Thị Vi, công tác tại Ngân hàng TMCP Đại Chúng Việt Nam (PVcomBank) chi nhánh Hội An.
From: Dương Thị Vi
PVcomBank Hội An
To: Mrs Nguyễn Thị Diễm Phương.
PVComBank Hội An
Thân gửi chị tôi!
“Nào nào các em! Gọi điện tư vấn khách hàng! Chốt chốt chốt!...” “bài ca không quên của chị tôi đây rồi” nhưng chính “bài ca” này đã tạo động lực cho em mỗi ngày đó chị à.
Chúng ta đã cùng nhau chia sẻ công việc và sẻ chia khó khăn suốt 14 năm qua, nhiều niềm vui cũng không tránh những nỗi buồn và sự mất lòng nhau do chút nóng nảy của ai đó nhưng rồi ngày mai chị em ta lại đến ngân hàng với tinh thần vui vẻ, nhiệt huyết. Nhìn lại quãng thời gian chúng ta ở ngân hàng bên nhau đôi khi còn nhiều hơn thời gian ở cùng người thân. Chị và em đều hiểu nhau nên đừng có giận nhau lâu chuyện gì nhé chị.
Chị còn nhớ nhiều kỷ niệm trong thời gian chúng ta cùng đi chung con tàu từ năm 2008 đến nay không? Chứ em thì nhớ nhất cái thời mới vào ngân hàng. Nhớ đợt huy động vốn giải tỏa đền bù làm cầu Duy Nghĩa năm 2008 không chị? Nhóm nhận nhiệm vụ lần này gồm 4 chiến binh: chị, em, bạn giao dịch viên cũ, bạn tín dụng cũ cùng nhau đi phà từ Hội An qua Duy Nghĩa để huy động tiền giải tỏa đền bù. Chị tay cầm thùng tôn, tay cầm tờ rơi, mũ lá dừa khí thế đùng đùng tiên phong đi trước, còn em chạy theo sau bước lên phà.
“Dân cư bên Duy Nghĩa này chắc đông lắm, giàu lắm bởi danh sách nhận tiền toàn gần tiền trăm triệu thôi” đó là suy nghĩ của em trước khi đến khu đất hoang sơ không bóng người. Em còn đang lo lắng không biết tìm đâu ra người nhận tiền mà tư vấn thì chị đã lấy danh sách người dân nhận tiền chia nhau phân công hỏi người dân, nhóm chia làm hai đội “Chiến mã” gồm chị, em và đội “Rồng vàng” gồm hai bạn còn lại. “Chiến mã đâu, theo chân chị xông pha nào”, đi một đoạn xa xa mới thấy có người đi xe đạp, xung quanh là đất đỏ gió thổi bay cay cả mắt mà em lại không mang kính mát, chân em thì mỏi, đau bởi đôi giày bít cao gót, huhu!!! Lúc đó, em thật sự nản quá nhưng chị vẫn 1 2 bước tới, xung kinh. “Năng lượng tích cực” chị đã truyền cho em giúp em kiên trì theo đuổi mục tiêu.
“Buồn ngủ gặp chiếu manh” hai chị em gặp đúng bác cũng đã lớn tuổi trong làng đã dẫn đi đến từng nhà theo danh sách mà không cần đáp trả gì cả, thế là “thừa thế xông tới” chị thao thao tư vấn và em cũng bắt chước theo. Sự thành công đầu tiên là cháu bác tốt bụng đó đã đồng ý ủng hộ gửi 200 triệu đồng, em nghe mừng hú hồn, tia hi vọng thành công đã lóe sáng, em theo chân chị đến những nhà dân khác tư vấn, hai chị em mình đã thành công huy động được 1,5 tỷ đồng của 5 người dân.
Thời điểm đó huy đông được số tiền này thật sự là một chiến tích của đội “Chiến mã” chị nhỉ? Hai chị em khiêng thùng tiền nặng trịch mà em không biết làm sao đem tiền về. “ Chị ơi! Mình đem thùng tiền này lên phà lỡ rớt xuống sông cái chết chị nghe?” em hỏi. “Khùng à!có xe tiền đi đường lộ vào hỗ trợ mình chở tiền và khách về ngân hàng chứ” chị trả lời. “ha …ha…ha” em cười và hai chị em mình cùng nhau về ngân hàng…
Kỷ niệm đong đầy trong em lúc này nhưng nhiều quá, em chỉ nhớ cái này là in dấu nhất trong 14 năm làm ngân hàng. Nhân dịp kỷ niệm 70 năm thành lập ngành Ngân hàng Việt Nam (06/05/1951-06/05/2021) phát động cuộc thi viết “Ngân hàng tôi yêu”, em mới có cơ hội ngồi viết vài dòng để thay lời cảm ơn chị vì sự hỗ trợ và chia sẻ của chị trong thời gian qua. Mong chúng ta sẽ tiếp tục vững tin trên con đường đi chung này để mỗi tháng “lúa” về đều đề.
Tin và mãi yêu PVcomBank chị nhé!
DƯƠNG THỊ VI
Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ