Bài dự thi Cuộc thi viết "Ngân hàng tôi yêu" của tác giả Võ Thị Hồng Phượng, Phòng Hỗ trợ Tín dụng miền Nam – Ngân hàng TMCP Việt Nam Thịnh Vượng – VPBank.
Chào em, cô gái tháng 10!
Tháng 10, là lúc em lại thêm 1 tuổi nữa, đúng nghĩa hơn là em đã “già” thêm một tuổi, thêm một cái sinh nhật.
Những ngày đầu tiên tôi được cử đi học nghiệp vụ, tôi gặp em. Ấn tượng đầu tiên khi nhìn thấy em, em quá trẻ so với tưởng tượng của tôi. Mặc dù có thể với nhiều người em không đẹp lung linh như các hot girl bên RM nhưng với tôi, em tỏa sáng theo một phong cách khác.
Tôi bị thu hút không phải bởi đôi chân dài của em, tôi bị thu hút bởi cặp kính cận màu đen em mang hằng ngày, nhìn nó trẻ trung và thấy em đáng yêu đến lạ. Nghe có vẻ lạ phải không, chẳng ai thích bị cận cả, tôi cũng thế, ấy vậy mà tôi lại bị thu hút bởi đặc điểm đó ở em.
Tin tôi đi, em có một nụ cười tỏa nắng khiến người khác phải thay đổi cảm xúc ngay lập tức.
Chào em, cô gái tháng 10!
Em vẫn chọn cho mình một cuộc sống độc thân, đơn giản không phải vì em quá kén chọn hay vì em chưa đủ đẹp để khiến một chàng trai nào đó theo đuổi, mà đơn giản là vì em thích thế.
Em bảo rằng độc thân vẫn tốt, không yêu vội làm tội trái tim, em vẫn cảm thấy ổn với những gì mình lựa chọn. Em bản lĩnh và kiên cường. Em thích đi du lịch một mình ở bất cứ đâu em muốn đến.
Có lần tôi hỏi em đã du lịch được bao xa, em chỉ bảo rằng passport của em sắp thay mới. Còn tôi thì chưa đi đâu quá khỏi nơi tôi được sinh ra và ngoài cái đất Sài Gòn này.
Chào em, cô gái tháng 10!
Tôi chẳng mấy khi tìm hiểu về cung hoàng đạo cả vì tôi cho rằng nó không thực tế. Nhưng từ khi gặp em thì lại khác, tôi muốn biết mọi thứ về em. Em, một Thiên Bình có tí điên, đôi lúc lại thất thường và lười biếng theo kiểu em không thích ăn cá chỉ vì nó có xương?.
Đôi lúc em biểu hiện trẻ con đến đáng yêu nhưng lại thể hiện sự mạnh mẽ trong những quyết định khiến người khác phải nể phục.
Tôi thấy thích thú với biểu cảm lúc sáng nay của em khi thấy chậu cây Đồng Tiền của mình không còn đứng thẳng nữa, mà lại bị rũ lá xuống sau khi phơi nắng được vài phút. Em hoảng hốt nhìn và không biết phải làm gì với nó.
Những tưởng rằng không có gì có thể làm khó được em, ấy vậy mà cũng có thứ có thể khiến em lo lắng như vậy.
Chào em, cô gái tháng 10!
Với chiến lược xử lý tập trung của ngân hàng mình, em có biết rằng em đang nắm trong tay toàn miền Nam đấy không? Ồ, hay nhỉ, đâu cần tôi phải hỏi, điều đó dĩ nhiên là em phải biết rồi...
Là sếp, em không chỉ làm tốt công việc công việc của mình, mà còn phải chịu trách nhiệm về công việc của nhóm, cả phòng và cả công ty. Có những khi áp lực của deadline phải ở lại trễ tới 8-9h tối mới được về nhưng em vẫn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao.
Với lượng công việc quá tải hằng ngày, tôi thực sự thích cái cách em điều phối mọi thứ, hợp lý, logic và quan trọng là KPIs của mọi người đẹp đến lạ lùng, bởi một phần cũng nhờ em.
Em là một người quyết đoán, thông minh và rất giỏi chuyên môn, người đáng để tôi học hỏi. Suy cho cùng em vẫn là phụ nữ, em cũng có vài giây phút yếu đuối, cáu giận nhưng điều đặc biệt là tôi chưa bao giờ thấy em khóc.
Tôi đã bảo mà, em có thể không đẹp như hotgirl bên RM nhưng đó là cách mà em tỏa sáng trong mắt tôi. Nếu tòa nhà cho phép mua sắm mọi thứ, chắc em sẽ rinh về một cái tủ lạnh đầu tiên cho phòng.
Chào em, cô gái tháng 10!
Sinh nhật em tôi đã trễ mọi thứ. Tôi dự định sẽ làm một điều gì đó bất ngờ dành tặng em, để sáng thứ 2 em đi làm và hạnh phúc thốt len rằng: “Who made it?”. Thế nhưng, tôi vẫn chưa làm được. Tôi đã trễ.
Gửi tặng em bài hát qua Radio phát sóng thứ 4 hàng tuần, người ta bảo rằng chương trình đã được thu âm và tôi thì lại không muốn hẹn lại vào tuần sau, thế là tôi lại trễ.
Tôi chẳng có gì tặng em vào ngày sinh nhật cả, vậy nên bài viết này dành cho em. Chỉ vậy thôi, gửi em, cô gái tháng 10 của tôi!
Tháng 10 về con nắng lại vỡ đôi
Và dường như mùa Thu đang rất vội
Những chiếc lá trút xuống đời thật tội
Để mùa Thu giận dỗi thoáng mưa buồn
…
Tháng 10 về tôi lại nhớ người ta
Bên góc phố em còn qua mỗi sáng
Trời tháng 10 mây vờn bay bảng lãng
Chút xao lòng tản mạng nhớ chơi vơi.
(Trích thơ: “Tháng 10 về” của tác giả Toàn Tâm Hòa)
(*) Bài viết này xin gửi tặng cựu Big Boss của tôi.
VÕ THỊ HỒNG PHƯỢNG
Theo Tạp Chí Thị Trường Tài Chính Tiền Tệ